Em vui vì em đã yêu một người đàn ông tử tế dù cho người đó không chọn em để đi suốt cuộc đời.
Có lẽ sẽ không có người con gái nào lại cảm thấy hạnh phúc khi bạn trai mình đi lấy người khác giống như em. Em cũng đã từng nghĩ sẽ không bao giờ để yên mọi chuyện, sẽ không chịu buông tay anh ra nếu như không có ngày em gặp mặt cô ấy. Em tự nguyện trở thành người ra đi, để lại hạnh phúc cho hai người. Vì chị ấy xứng đáng hơn em.
Em không phải nhường nhịn tình yêu này, chỉ đơn giản là em nhận ra mình không có chỗ trong cuộc tình ấy. Em và cô ấy đến cùng thời điểm với nhau, không ai đến trước, không ai xen ngang, mọi thứ nằm ở sự lựa chọn của anh. Em biết anh cũng có chút tình cảm với em. Em biết anh cũng từng rung động và hơn một lần trái tim loạn nhịp vì em. Và em cảm thấy hạnh phúc với điều đó. Chính nó là động lực để em dám theo đuổi anh, theo đuổi tình yêu của mình. Nhưng rồi anh lại im lặng, dần dần rút lui khỏi cuộc đời em. Có cảm giác như anh đang bị đè nén bởi một áp lực nào khiến anh không dám gần em thêm hơn nữa.
Em không phục và kiên quyết đi tìm cho ra nguyên nhân khiến anh lảng tránh tình yêu của em. Phải có một điều gì đó khiến anh buông xuôi vì em tin vào trực giác của mình. Chắc chắn, anh đã từng có tình cảm với em. Có thể nó không quá sâu đậm nhưng dứt khoát đó không phải là sự ngộ nhận nơi em. Em nghĩ rằng, có một cô gái nào đó đã chen ngang đã khiến anh không còn yêu em nữa.
Em đã từng nghĩ sẽ không bao giờ buông tay anh những có lẽ chị ấy cần anh hơn em - Ảnh sưu tập Thoi trang Đặng Thành
Khi em biết, em luôn có một đối thủ khác, em cũng đã giận dữ vô cùng. Em tự nhủ với lòng mình dù người con gái đó có là ai, ghê gớm đến nhường nào em cũng quyết không để mất anh. Em cũng mơ mộng mình là người chiến thắng, được sánh bước bên anh trong chiếc váy cưới. Nhưng rồi khi em gặp người con gái ấy, em đã không làm được những dự định trong đầu mình.
Anh đưa chị đi dạo trên con đường. Anh đẩy chiếc xe lăn thật chậm, thật chậm. Thi thoảng anh dừng lại, chỉ cho thấy một điều thú vị nào đó. Gương mặt của cả chị và anh lúc ấy đều rạng rỡ vô cùng. Có lẽ đây là lí do. Chị ấy chính là lí do khiến anh lảng tránh em. Anh đã có sự lựa chọn cho riêng mình, một sự lựa chọn xuất phát từ con tim.
Anh chị quen nhau từ trước khi anh biết em. Có thể nói em mới là người đến sau trong cuộc đời anh. Chị là người phụ nữ nhiều thiệt thòi và đau khổ trong cuộc sống. Chính tình yêu của anh đã khiến chị có thêm niềm vui, nghị lực để bước tiếp. Anh chị quen nhau từ khi chị còn chưa bị tai nạn đó. Và em hiểu rằng tình cảm mà anh có với em chỉ là chút tình thoảng qua mà thôi. Còn chị ấy mới là người con gái mà anh lựa chọn để đi suốt cuộc đời vì hai người không chỉ có tình mà còn nặng nghĩa.
Em chỉ biết đứng từ xa lặng nhìn. So với em, chị ấy cần anh hơn nhiều. Anh không chỉ là người yêu mà còn là nguồn sống với chị. Không có anh, em sẽ đau khổ một thời gian dài nhưng em sẽ học được cách quên, sẽ yêu và lập gia đình với một người khác. Nhưng còn chị, mọi thứ khó khăn hơn nhiều. Em không hề nghĩ rằng anh thương hại chị ấy. Phải có một tình yêu lớn lắm anh mới dám lựa chọn chị để tchung sống cả cuộc đời này. Tình yêu đó chắc chắn sẽ nhiều hơn gấp bội một chút rung động cùng em.
Em vui vì em đã yêu một người đàn ông tử tế dù cho người đó không chọn em để đi suốt cuộc đời. - Ảnh sưu tập Thoi trang Đặng Thành
Em không trách cứ anh mà ngược lại còn thầm cảm phục. Em mừng vì người đàn ông em yêu là kẻ tử tế, sống có trách nhiệm và đầy yêu thương. Anh hãy cứ sống bên chị ấy thật hạnh phúc. Câu chuyện của anh em sẽ nhớ mãi nhưng sẽ vờ như ngày hôm nay em không nhìn thấy những điều này để anh không cảm thấy nặng lòng.
Em vui vì em đã yêu một người đàn ông tử tế dù cho người đó không chọn em để đi suốt cuộc đời.
Em sẽ là người ra đi