Người gửi: Khánh Hạ
Email: khanh_ha_357…@yahoo.com
Em à, thực sự sao em ích kỉ đến vậy. Em đã biết bố và mẹ em không yêu nhau, và mẹ em cũng đã ra đi được hơn 10 năm rồi. Bố em đã ở vậy nuôi em lớn khôn hơn 10 năm rồi, chẳng nhẽ em không cho bố em được quyền hạnh phúc sao? Cô giáo thì sao? Chẳng lẽ cô em không có quyền hưởng hạnh phúc sao?
Em chấp nhận được bố em đến với mọi người phụ nữ khác, trừ cô giáo em? Em còn là học trò của cô bao nhiêu năm nữa? Có lẽ chỉ 1-2 năm thôi, sau đó cô sẽ thành cô giáo cũ của em. Có lý do gì đặc biệt khiến em phải ngăn cấm cô đến với bố, trừ việc em sợ bạn bè em dị nghị. Phải chăng em lo bạn em cho rằng cô giáo làm mẹ thì sẽ thiên vị em? Vậy em sao không dùng thực lực của chính mình để chứng minh? Em kém tự tin đến vậy sao, cô bé? Hoặc nếu em sợ, hãy nói bố chờ em 2 năm cho đến khi em ra trường, lúc đó mới cưới cô. Tình yêu của họ sẽ chờ được em thôi. Cái cách em đang tự hành hạ bản thân (bỏ học lang thang ngoài đường) là cách chống đối quá trẻ con. Em đang tự làm khổ chính mình và cả những người xung quanh, những người yêu thương em rất sâu sắc. Cô và bố em đều rất yêu em, sao em nỡ đối xử với họ như vậy chứ?
Hãy mở tấm lòng ra và bao dung với mọi người hơn. Đừng tự dày vò mình trong cái hố đen do chính mình tạo ra nữa em ạ. Em không việc gì phải sợ hết, miệng lưỡi thế gian độc thì độc, nhưng không phải kẻ nào cũng không có tấm lòng đâu em. Qua bài em viết, chị cảm nhận được không phải em không chấp nhận nổi cô mà chỉ là em đang sợ, sợ đối diện với những lời người ta nói thôi. Giải pháp thì có đó, hãy yêu cầu họ cho em 2 năm, chờ đến khi em ra trường.
Em ơi, bố em không còn trẻ. Bố đã mất 10 năm một mình rồi. Em yêu thương bố lắm phải không? Vậy em hãy cho bố cơ hội được sống hạnh phúc bên người bố yêu thương đi. Và chị tin rằng, với trái tim của cô giáo em do chính em cảm nhận dược, một người con gái kém may mắn nhưng vẫn đẹp người đẹp nết, em và bố em sẽ được hạnh phúc. Chúc em sớm cởi được sợi dây mà em tự buộc lòng mình. Thân mến!
Em sợ bị mang tiếng thiên vị đúng không?
0 nhận xét: